Cứ đi như vậy cho đến trưa, người già và trẻ em trong đám người đã không còn trụ được nữa, bắt buộc phải dừng lại nghỉ ngơi một chút. “Mẹ, con đói rồi.” Một đứa trẻ đưa tay kéo lấy vạt áo của mẫu thân mình. Không chỉ trẻ em đói, người lớn cũng đói rồi, chỉ là người lớn không nói ra mà thôi. Mặc dù Lý Hỏa Vượng có mang theo một ít lương khô trên lưng ngựa, nhưng nhiều người như vậy, sợ rằng phân phát đi cũng không đủ để nhét răng. Nhìn bộ dạng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.