“Ngươi, Lý Hỏa Vượng, nợ ta một ân tình.” Thân Bản Ưu dùng bút chậm rãi viết trên thẻ tre. Không đợi Lý Hỏa Vượng đặt câu hỏi, Thân Bản Ưu viết tiếp: “Nợ ta một ân tìn, Áo Cảnh Giáo chẳng những ra người giúp ngươi, mà còn tìm giúp đỡ từ chỗ khác, bảo đảm việc này chắc ăn mười mươi.” Lý Hỏa Vượng nhìn chữ trên thẻ tre, lại lần nữa mở miệng: “Trước tiên cho hỏi là nợ ân tình của ngươi hay của cả Áo Cảnh Giáo?” "Của ta." “Được, cứ quyết định như vậy!"...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.