“Cái gì? Vậy sao được!” Gia Cát Uyên giơ quạt xếp trong tay lên, ngăn cản Lý Hỏa Vượng nói tiếp. “Lý huynh, huynh vì tiểu sinh có thể vào sinh ra tử, tiểu sinh vô cùng cảm kích, mỗi lần huynh cực kỳ nguy hiểm, tiểu sinh đều sốt ruột trong lòng, giả như lớp da kia của ta có thể giúp được một chút, trong lòng tiểu sinh cũng có thể thoải mái hơn.” Lý Hỏa Vượng cầm thanh kiếm kia trong tay, yên lặng nhìn chăm chú vào đầu thu nhỏ của Gia Cát Uyên, không thể...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.