Thấy Lý Hỏa Vượng nhìn mình chằm chằm, khóe môi Bạch Linh Miểu cong lên gần sát bên tai cậu, tinh nghịch hỏi: "Nhìn chằm chằm ta làm gì? Như thế nào? Đều bị thương đến mức này còn muốn hành phòng sao?" Lý Hỏa Vượng thở hắt ra, đau lòng ôm Bạch Linh Miểu vào trong ngực. Bạch Linh Miểu vạch da thịt của Lý Hỏa Vượng ra, chui đầu vào hôn lên trái tim đang đập: “Yên tâm, ta vẫn là Bạch Linh Miểu lúc trước cùng huynh sống chết có nhau.” “Ta không quên mỗi một việc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.