"Lĩnh tấm lòng rồi, nhưng chuyện tiếp theo, ngươi thật sự không thể giúp được, ngươi ngoan ngoãn đừng gây rắc rối là coi như đã giúp ta rất nhiều rồi.” Nhưng trong lòng Lý Tuế lần đầu tiên cảm thấy không cam tâm, mình rõ ràng đã lợi hại rồi, nhị nương đều khen mình, tại sao cha lại luôn nghĩ rằng mình không làm được cái gì chứ? Có lẽ vì ăn gió nằm sương trên đường, Lý Hỏa Vượng đêm đó đã ngủ rất sâu. Mà đợi đến khi Lý Hỏa Vượng tỉnh lại lần nữa, phát...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.