“Trừ . . . hai kẻ kia.” Lý Hỏa Vượng hơi nghiêng đầu nhìn Khương Anh Tử và Đan Dương Tử ở bên cạnh. Trong phòng ngủ yên lặng, hai thứ kia vẫn còn ở phương xa, trên mặt treo biểu cảm nửa cười nửa không. “Hửm?” Lý Hỏa Vượng kinh ngạc ngồi dậy, chợt nhận ra mình có thể nhìn thấy đồ vật trong bóng tối. “Năng lực của ta về mặt cảm giác càng lúc càng mạnh hơn.” Lý Hỏa Vượng thì thào tin tức không biết là tốt hay xấu. "Lý sư huynh . . .?" Nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.