“Ta nhớ ra nó là con chó của nhà hàng xóm chỗ ta, con chó già sinh bảy con, nó là một trong số đó." "Ta cho rằng nó khẳng định cũng chết chắc rồi, không ngờ rằng nó sống sót.” Lý Hỏa Vượng nhìn Màn Thầu hưng phấn liếm tay của Anh Tử, khẽ thở dài: “Một tòa trấn lớn như vậy mà giết chỉ còn một người một chó, thế đạo chết tiệt này.” "Ân công, ngươi nói xem tại sao hắn muốn giết chúng ta chứ? Hắn là Tiên Nhân thần thông quảng đại, chúng ta ở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.