Lữ Trạng Nguyên nói đến đây hạ giọng chút: “Nhi à, ngươi đừng ghét bỏ hát Đại Hí, nếu không phải dựa vào nó thì ta đã sớm chết đói, làm gì có các ngươi, chúng ta không thể quên gốc.” Lữ Cử Nhân biết lời phụ thân nói có đạo lý, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy lựa chọn của phụ thân hơi không đáng tin. “Nhưng mà phụ thân, dù thế nào cũng không đến mức bán cả nhà chúng ta cho Tiểu Đạo Gia chứ? Chúng ta sẽ thành nô tài của hắn!” Lữ Trạng Nguyên lườm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.