Rất nhanh, từng cây xúc tu dài mảnh chui ra từ miệng Lý Hỏa Vượng, quấn quanh đầu lưỡi và khí quan của hắn, điều chỉnh vị trí của mấy thứ này, trói chúng vào vị trí nên có. "Không có việc gì thì tốt rồi, không có việc gì thì tốt rồi, huynh hù chết bà đây!” Bạch Linh Miểu ôm Lý Hỏa Vượng vào ngực, âm thanh run rẩy nói. Nhớ lại mọi thứ đã trải qua trong ảo giác, trên mặt Lý Hỏa Vượng lộ nụ cười miễn cưỡng, hắn vươn tay ôm Bạch Linh Miểu, khống...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.