Tiếng tượng đất vỡ vụn giống như có hồi âm vậy, âm thanh tương tự không ngừng vang lên sau lưng của Lý Hỏa Vượng. “Ở sau lưng ta? Sau lưng của ta rõ ràng không có gì, chỉ có . . . một bức tường.” Lý Hỏa Vượng kinh ngạc xoay người, liền trông thấy các loại Bồ Tát đất nứt nẻ bày ra các loại tướng Phật treo trên tường, hung hăng nhìn cậu. Cạch! Thân thể nứt nẻ của bọn chúng giống như sóng thần nghiêng ập ra. Lúc này Trần Hạt Tử không kịp lấy gương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.