“Các ngươi làm gì mà nhìn ta như vậy, ôi, ta đâu có làm gì, ta chỉ học theo cách nói chuyện của Lý sư huynh một chút mà thôi.” “Được rồi, tránh ra, bớt đắc ý ở đây đi.” Xuân Tiểu Mãn giơ gậy trúc trong tay đẩy Cẩu Oa đang khoe khoang ra, đi tới trước mặt người nọ, cân nhắc một hồi rồi chậm rãi mở miệng hỏi: "Các ngươi tại sao muốn tới thôn chúng ta? Tại sao đến thôn chúng ta thấy người thì giết? Chúng ta đắc tội ngươi từ bao giờ?” Đối mặt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.