"Đứng dậy! Chúng ta đổi chỗ!" Lý Hỏa Vượng đá tên mập một cước lăn quay, kéo gã lên định rời đi. “Phụ thân! Hãy cẩn thận!" Vào lúc Lý Tuế nhắc nhở, một bàn tay khô gầy xuyên qua ngực Lý Hỏa Vượng thò ra ngoài. Lý Hỏa Vượng không quan tâm đến vết thương của mình mà chỉ chú ý thứ trên bàn tay. Bị bàn tay kia cầm lấy một thứ màu vàng sậm, Lý Hỏa Vượng biết thứ kia là cái gì, tiên thiên nhất khí trong người hắn vậy mà bị rút ra! Tâm Tố...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.