Lý Hỏa Vượng do dự đưa tay ra, sau khi suy nghĩ một hồi, cuối cùng nhẹ nhàng xoa đầu đối phương từng chút từng chút. Trong tiếng khóc thút thít, Lý Hỏa Vượng mệt mỏi chìm vào giấc ngủ. Suốt dọc đường ăn gió nằm sương, cơ thể của cậu quả thực quá mệt rồi, cần được nghỉ ngơi. "Lý sư huynh, mau tỉnh dậy đi, đến Ngưu Tâm Sơn rồi, chúng ta cuối cùng cũng đến nhà rồi!" “Nhà?” Lý Hỏa Vượng mở mắt ra, nhìn ngọn núi lớn trước mặt, còn có tiểu thôn dưới ngọn núi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.