Phùng Vạn Bát nhắm mắt lại, sau khi dùng sức mà mút sạch sẽ mỗi một đầu ngón tay của chính mình, hắn mới chậm rãi mở mắt, thở một hơi dài. Hắn vẫn rất là đói bụng, cực kỳ cực kỳ đói, nhưng mà một dòng nước ấm ở trong dạ dày kia cho hắn biết, chính mình sẽ không bị chết đói. Sau khi liếm bát cháo cho đến khi phản quang, Phùng Vạn Bát vẫn không rời đi, hắn cố gắng đến gần lều cháo thí, dùng sức hít hà mùi thơm thoang thoảng tỏa ra. Phùng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.