Từ Thọ dùng bàn tay đeo nhẫn bịt vết thương không ngừng chảy máu vì bị kiếm tiền đồng cắm vào, môi ông ta môi run rẩy mở ra, khóe miệng trào máu, dường như muốn nói gì. “Hưm? Ngươi nói cái gì?" Lý Hỏa Vượng cúi đầu gần hơn. Nhưng ngay lúc đó, đồng tử của hắn rút đến mức nhỏ nhất, hắn phát hiện Từ Thọ tháo kính râm ra rất quen mặt. Ký ức xa sôi không ngừng tái hiện trong đầu Lý Hỏa Vượng, rất nhanh, một am ni cô dơ dáy bẩn thỉu hiện ra...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.