“Này Đan Thanh, đừng nhìn nữa, cho ta mượn cổ của ngươi, ta muốn ăn kèm với Dương Thọ Đan.” Ký Tướng nói rồi móc Dương Thọ Đan ra từ ngực, nhét vào miệng, tóc bạc nhanh chóng giảm bớt. “Ký Tướng đại nhân, ngài sắp đến đỉnh rồi, còn ăn Dương Thọ Đan nữa thì rắc rối.” “Ài, ta biết chứ. Phải làm xong chuyện này đã nếu không thì ta cũng không sống tới lúc biến thành nhân tiêu.” Lý Hỏa Vượng lười nghe Ký Tướng lảm nhảm, cậu chịu đựng đau đớn cảnh giác mọi thứ xung...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.