"Gia Cát huynh, ta cũng cảm thấy như vậy, chỉ có làm trộm nghìn ngày chứ làm gì có chuyện nghìn ngày canh chừng trộm. Ngươi nói xem nếu bọn họ cứ không chịu ra thì có phải chúng ta nên . . .” Lý Hỏa Vượng đang nói bỗng nhiên ngừng lại, biểu cảm của hắn nghiêm túc gắp thịt dê xào lăn trên đĩa, lại lần nữa nhét vào trong miệng nhai ngồm ngoàm. Cạch! Lý Hỏa Vượng ném mạnh đũa xuống bàn: “Tất cả đừng ăn, đây là thịt người!!" Lý Hỏa Vượng lao qua, cầm kiếm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.