“Hộc hộc hộc.” Lý Hỏa Vượng thở nặng nhọc, làn khói trắng bay ra không ngừng va vào kính chống đạn rồi nhanh chóng biến mất, cứ vòng đi vòng lại. Không khí trong đường ngầm không thông thoáng khiến Lý Hỏa Vượng cảm thấy hơi khó chịu, nhất là sau khi đi bộ quá lâu mà vẫn không tìm thấy gì: “Mùi đó trong không khí càng lúc càng gay mũi, Thanh Vượng Lai, ngươi mới nói là metham gì?” Thanh Vượng Lai không trả lời câu hỏi của Lý Hỏa Vượng, anh ta cầm súng đứng sau lưng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.