Lý Hỏa Vượng trầm mặc gật đầu, lại lần nữa mở miệng, nuốt vào đồ ăn. Hắn mới nhai vài cái thì thấy Tôn Hiểu Cầm cử chỉ quái dị nhìn quanh. Tôn Hiểu Cầm lấy một cục cơm ra khỏi ngăn đựng cơm, đi đến bên cạnh chỗ trống có lưới đánh cá, dùng hạt cơm bít vị trí thu âm. Tôn Hiểu Cầm lại ngồi xuống bên giường, dùng âm thanh thấp nhất nói vào tai Lý Hỏa Vượng: “Con trai, nếu lần sau khi con tỉnh táo mà không có mẹ ở bên cạnh, ai hỏi con...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.