Gia Cát Uyên nhíu mày nhìn đống thịt băm phía xa, nắm chặt chiếc quạt trong tay nói: "Lý huynh, ta không biết, ta cũng chỉ là một người phàm tục mà thôi. Chỉ mong tai họa hôm nay không phải chỉ là một sự khởi đầu." Lời này không nói còn tốt, vừa nói ra khỏi miệng thì trái tim Lý Hỏa Vượng giống như có một tảng đá đè nặng. "Vậy Gia Cát huynh, Vu Nhi Thần kia . . . " Vừa nói ra cái tên này, Lý Hỏa Vượng lập tức cảm thấy nơi sâu trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.