Cánh cửa được mở ra. Triệu Học Khải nhướng đôi mắt thâm quầng hỏi: “Ai đó?” Ngay cả nói chuyện mà hình như hắn ta cũng có vẻ uể oải thiếu sức sống. “Ồ, hóa ra là Lâm sư đệ, mời vào.” Triệu Học Khải nghênh tiếp Lâm Phàm vào trong. Lâm Phàm liếc nhìn tình hình trong căn phòng mà nội tâm thầm kinh hãi, hắn cảm giác như mình vừa bước vào một bãi chiến trường, bàn ghế chia năm xẻ bảy, mặt đất thì bị lõm xuống thành mấy cái hố sâu, dường như đã phải trải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.