Hắn đã sớm cảm nhận được có người đi theo mình. Từ khi hắn ra khỏi thành thì kẻ đó đã bắt đầu đi theo rồi. Nhưng Lâm Phàm cũng chẳng thèm để tâm. Có người bám đuôi là chuyện rất bình thường mà. Hắn nhanh chóng tăng tốc lên đường, đối phương đuổi theo mệt muốn xỉu, chung quy vẫn là không đủ sức, có hơi gắng gượng, hắn đành dừng chân lại để nhìn xem rốt cuộc kẻ đó là ai. Sau khi hắn cất tiếng hỏi, một mùi hương kỳ dị lơ lửng bay đến, xộc thẳng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.