Mục lục
Võ Học Ta Tu Luyện Có Khả Năng Bạo Kích
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quách Chính Đường mặc xong quần áo, vừa định trò chuyện vài câu với Lâm Phàm lại phát hiện Lâm Phàm mang biểu cảm nghiêm túc, chân thành xem bản sao chép Trọng Thiên Đồ.

“Không nghỉ sao?”

Lâm Phàm nói: “Lãng phí thời gian là điều rất đáng xấu hổ, phải trân trọng từng giây phút. Với số tuổi và tình hình hiện tại của ta sao có thể không biết xấu hổ mà nghỉ ngơi.”

Lão Quách không phản bác lại được.

Ngươi nói đúng hết.

“Tâm pháp thật huyền diệu.”

Trong lòng Lâm Phàm sáng tỏ, lập tức có được cảm giác. Hắn trực tiếp ngồi xếp bằng, căn cứ vào bản vẽ thứ nhất rồi phối hợp với tâm pháp mở ra Long Môn ra.

Quách Chính Đường thấy Lâm Phàm muốn thử đánh sâu vào Long Môn.

Lập tức vẻ mặt lão bắt đầu nghiêm túc.

Lão từng nói, Đoán Khí tầng chín rất khó mở được Long Môn, cho dù có tâm pháp, một số người cũng không thể nào mở ra được.

Phải miêu tả một cách thích hợp.

Long Môn chính là một cánh cửa, không đủ khí kình sẽ không thể nào đẩy ra được và coi như thất bại.

Hi vọng khí kình của hắn đủ mạnh.

Ngay lúc lão đang lo lắng.

Một âm thanh nặng nề truyền đến, âm thanh đó bộc phát ra từ xương cụt của Lâm Phàm, giống như tiếng rồng ngâm. Chỉ thấy cơ thể Lâm Phàm đột nhiên thẳng tắp, làn da đỏ bừng, mỗi cọng lông cọng tóc đều hơi rung động.

Một lúc sau.

“Thật là sảng khoái.” Tiếng Lâm Phàm kinh sợ, tinh khí thần, khí huyết, khí kình trong cơ thể đều được cải thiện rất nhiều, máu chảy cũng nhanh hơn, trong tuỷ không ngừng tiết ra loại chất nào đó làm tăng cường cơ thể.

Quách Chính Đường mang vẻ tươi cười, gật đầu công nhận: “Đương nhiên là sảng khoái rồi, mở được Long Môn, kích hoạt tuỷ tính. Từ nay về sau ngươi chính là cường giả Tẩy Tuỷ cảnh tầng một, phải tu luyện long cốt cho tốt, vẫn còn thời gian để ngươi tu luyện.”

Người từng trải nên nói chuyện cũng bình tĩnh hơn nhiều.

Xem bảng.

【Lâm Phàm!】

【Mị lực: 80/100 (0/10).】

【Cảnh giới: Tẩy Tuỷ cảnh tầng một (0/1000).】

【Thiên phú: Thượng đẳng (0/1000).】

【Võ kỹ: Đại Lực Ngưu Ma Quyền (viên mãn), Toái Tinh Tuỳ Ảnh Thối (viên mãn), Tứ Hợp Chưởng (viên mãn).】

【Bí pháp: Điệp Sơn Kình (viên mãn).】

【Tâm pháp: Trọng Thiên Đồ (không độ thông thạo).】

【Long cốt: Đệ nhất cốt (trắng).】(trắng, đen, vàng, đỏ)

【Độ thông thạo: Đệ nhất cốt (0/2000).】

【Điểm vạn năng: 31 điểm.】

“Trời…”

Cẩn thận quan sát.

Trong lòng Lâm Phàm kinh hoàng, sau khi nhìn thấy số liệu cụ thể, coi như hắn đã hiểu rõ những lời kia của lão Quách là có ý gì. Hắn có được năng lực bạo kích cũng thấy khiếp hồn khiếp vía, người bình thường không có sự phụ trợ của bạo kích, e rằng có thể khiến mạng bị hao tổn đến chết.

Long cốt được chia ra làm bốn màu.

Trắng, đen, vàng, đỏ.

Tầng cao nhất là màu đỏ giống như lão Quách nói.

“Lão Quách, lúc ông ở Tẩy Tủy tầng một đã luyện Long cốt đến màu đỏ chưa?” Lâm Phàm tò mò hỏi.

Quách Chính Đường lắc đầu nói: “Chưa.”

“Vậy đến màu gì?”

“Cố ép đến màu vàng.”

Nói đến đây, trên mặt lão Quách lộ vẻ tiếc nuối.

“Thật ra ta cũng bị tổn hại nặng nề. Lúc trước còn cho là đã có tâm pháp thì ta có thể tự mình tu luyện, không cần gia nhập mấy sơn môn kia. Sau này mới nhận ra là do ta nghĩ quá đơn giản rồi.”

“Những người trong sơn môn kia có thể dùng một chút đại dược giúp đẩy nhanh tốc độ tu luyện long cốt.”

“Nếu như lúc trước ta có gia nhập sơn môn thì có lẽ sẽ không có kết cục như bây giờ.”

Hối hận cũng vô dụng, thời gian sẽ không quay ngược trở lại.

“Lão Quách, ông đừng nghĩ nhiều nữa, bây giờ ông nghĩ cũng chẳng được gì.” Lâm Phàm an ủi.

“Ta chỉ cảm thán thôi.”

“Cảm thán sẽ chỉ khiến ông càng thêm đau thương, ông có thể uỷ thác hy vọng lên người ta. Điều bây giờ ông cần làm là phải chăm sóc tốt cơ thể, sống lâu hơn một chút. Trong tương lai, ông sẽ được thấy ta ở trên đỉnh cao.” Lâm Phàm nghiêm túc nói.

Chỉ là đối với lão Quách.

Lão luôn cảm thấy lời này có gì đó sai sai.

【Nhắc nhở: Phát động bạo kích gấp ba lần! 】

【Nhắc nhở: Độ thông thạo Đệ Nhất Cốt +3! 】

Rèn luyện Đệ Nhất Cốt thật ra không khó, chỉ có điều nó cần tốn rất nhiều thời gian, cuộc sống tĩnh tọa tu luyện đối với người bận rộn mà nói là một loại hành động bất đắc dĩ.

Năm tháng tốt đẹp không đi làm chút chính sự, khảo nghiệm của việc tu luyện ngày đêm chính là tính kiên nhẫn.

Bạo kích mà hắn tu luyện ra vừa khéo có thể rút ngắn thời gian trên phạm vi lớn, vậy nên trong khi người khác mất công sức hai ba năm thậm chí bảy tám năm, hắn đã rút ngắn đến trình độ người ta khó có thể tưởng tượng được.

Nhưng mà đến tận bây giờ hắn vẫn không hiểu mức độ bạo kích này được tính bằng cách nào.

Có khi gấp hai ba lần.

Có khi lại trực tiếp gấp mấy chục lần.

Chênh lệch rất lớn.

Nói đơn giản một chút, nếu có người mỗi ngày đều tu luyện giống như Lâm Phàm, người đó muốn tu luyện tuyệt thế thần công đến viên mãn cần phải mất tận mười năm, mà hắn chỉ cần duy trì mức độ bạo kích gấp mười lần thì một năm đã có thể hoàn thành.

Cái này vẫn là duy trì bạo kích gấp mười lần.

Lỡ như xuất hiện ngàn lần, vạn lần, vậy khó mà nói được.

Có lẽ thật sự dựa vào nhân phẩm.

Lâm Phàm tự nhận nhân phẩm của bản thân vẫn rất tốt.

“Cốc cốc!”

“Vào đi.”

Ngô Tuấn đẩy cửa tiến vào: “Lâm huynh, vừa nãy có người tới kho hàng nhờ ta giao lá thư này cho ngươi."

“Biết là ai không?”

“Không quen biết, nhưng có vẻ đã từng gặp qua, chỉ là nhớ không ra.”

Lâm Phàm tiếp nhận thư, gật gật đầu, không có ai có thể chủ động truyền tin cho hắn, suy nghĩ một chút là có thể biết được đó là ai, đương nhiên tất cả đều chỉ là suy đoán.

Ngô Tuấn rời đi, trước khi đi có liếc mắt nhìn Quách Chính Đường một cái, ồ… hình như sạch sẽ hơn không ít.

“Thư của ai?” Lão Quách hỏi.

“Nếu đoán không sai thì hẳn là hắn.” Lâm Phàm vừa mở thư ra vừa nói.

Quách Chính Đường biết Lâm Phàm nói chính là ai, chỉ là rất thắc mắc, hai bên đều đã thăm dò qua, nếu biết rõ mà còn gửi lá thư này tới là có ý gì.

Ánh mắt đầu tiên nhìn đến thư.

“Ha ha, chữ viết không tệ.”

Lão Quách cũng thò đầu qua tới cẩn thận nhìn xem.

“À, nghi vấn lớn nhất rốt cuộc rõ ràng."

Lâm Phàm nói: “Ta cũng rõ ràng.”

Hai người nhìn nhau cười.

Từ trước tới nay Lâm Phàm đều an tâm tu luyện, không gây chuyện sinh sự với ai, mà lão Quách cũng biết Kình Lôi minh có vị Đại công tử được đạo nhân thần bí mang đi, tất nhiên là được sơn môn thu nhận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK