Đường Minh chậm chạp đứng dậy, chắp tay với Lâm Phàm, sau đó xoay người rời đi, đồng thời nhìn Tả Vận cách đó không xa, chỉ thấy môi Tả Vận hơi mấp máy, giống như đang nói vô dụng. Đường Minh rất oan ức, chỉ muốn trút giận vào sư huynh này. Ngươi thì biết cái mẹ gì? Ngươi có biết ta đứng trên võ đài một lúc mà đã bị mười mấy sư tỷ cảnh cáo, không dọa chém chân thì chém tay, còn có người đã chuẩn bị quan tài cho ta. Ta có ngu mới điên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.