Hắn ta cần phải giúp Lý Đạo Đoan dạy dỗ hậu bối này thật tốt. “Đến đây, cho ngươi ra tay trước, đừng để đến lúc ta ra tay ngươi lại không có cơ hội.” Vẻ mặt Mạc Hiển Minh vô cùng thản nhiên, lúc rảnh rỗi ngoài tu luyện tìm chút việc vui cũng coi như có thể thư giãn thể xác và tinh thần. “Được, đa tạ.” Lâm Phàm mỉm cười. Vừa dứt lời. Chân hắn bước một bước, tàn ảnh hóa thành một tia thẳng tắp, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước mặt Mạc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.