“Bốp!” Phạm Tĩnh đánh một cái ‘bốp’ lên gáy của Trần Hư, đầu óc hắn ta chấn động, ngay cả mặt hồ đang tĩnh lặng cũng bắt đầu lăn tăn gợn sóng. Với sức lực này, Trần Hư còn có thể chịu được, chứ mà đánh lên bất cứ người nào khác, e là đầu đã nứt toạc, máu chảy thành sông. “Sư tỷ, ta chỉ thuận miệng nói thôi mà.” “Câm miệng.” “Ừm!” Bách Hạo lắc đầu, khoanh tay đứng nhìn, lão xoay chiếc nhẫn đen trên ngón tay, thầm nghĩ về chuyện của Thanh Nang tông, đột nhiên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.