Hắn ta cúi đầu nhìn kiếm, nhíu mày. Không hề nghĩ ngợi lâu, rắc một tiếng, kiếm đá rách nát. Sau đó, hắn ta đánh vào cục đá bên cạnh, chỉ thấy cục đá vỡ ra thành từng mảnh, cuối cùng hình thành một thanh kiếm đá mới. “Cái này sạch.” Kiếm Nhất Thiên xoay người rời đi rất tiêu sái, hắn ta đi như bay, để lại sau lưng là thi thể đầy đất. Không bao lâu sau, có một đàn thú hoang nhỏ ngửi mùi máu tươi mà đến. Bọn chúng nhìn thấy những mảnh vụn thi thể,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.