Mục lục
Võ Học Ta Tu Luyện Có Khả Năng Bạo Kích
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Phàm để ý khóe miệng của Liễu Nhập Thế nhếch lên, mặc dù không quá rõ, đã thu hồi lại rất nhanh, nhưng vẫn là đã bị Lâm Phàm bắt được. Như vậy nghĩa là sao?

Ý nghĩa lộ ra từ loại biểu cảm mới nãy có rất nhiều kiểu. Ví dụ như là đã biết được tình hình của đại công tử, nhưng khác với những điều ta nói, nên lộ ra biểu cảm châm biếm hoặc coi thường.

"Ừ, có người nghe được, đại công tử của Kình Lôi minh được đạo nhân thần bí đưa đi, nếu như hắn trở về, đúng là có thể làm chủ toàn cục." Liễu Nhập Thế gật đầu tán đồng.

“Lâm huynh, vị này là?" Liễu Nhập Thế chỉ về phía Quách Chính Đường đang nằm, khá là tò mò.

"À, là một người bạn."

"Hay là đến đây cùng uống một chút?"

"Không sao, để lão ta nghỉ một chút, chúng ta cứ làm việc của mình là được rồi."

Lão Quách nằm trên giường trong lòng muốn chửi rủa, dáng vẻ của ta trông giống muốn nghỉ ngơi sao.

Rất lâu sau.

Hoàng Chương dìu Liễu Nhập Thế đã có một chút say mèn rời khỏi. Lâm Phàm tiễn ra ngoài nhà kho, cùng Hoàng Chương dõi theo Liễu huynh được người ta dìu đi.

Trong phòng.

"Lão Quách, ông cho rằng Liễu Nhập Thế đây là đang thăm dò chúng ta sao?" Lâm Phàm hỏi.

Lão Quách đáp: "Nếu ngươi đã biết hà tất phải hỏi ta, vị Liễu công tử này không phải là người có tiếng tăm ở thành Hà Tân , nhưng có thể nhìn ra, kẻ này không đơn giản, giống như ngươi vậy, biết cách ẩn mình, không nói thì thôi nhưng một khi đã lên tiếng thì khiến người khác phải kinh ngạc."

"Có thể nhận được lời tán dương như này của lão Quách, có vẻ những thứ ta đang nghĩ đến hẳn là không sai." Lâm Phàm cười đáp.

"Ngươi đang đùa ta hả?"

Không hiểu vì sao, mỗi lần tiểu tử này nói lão lợi hại, luôn cảm thấy như đang đùa cợt lão, dẫu sao tình cảnh hiện tại của lão cũng có chút thảm hại.

"Sao có thể thế cơ chứ, mặc dù lão Quách đã biến thành bộ dạng này, nhưng trong lòng ta, ông ở thành Hà Tân vẫn là cái này..." Lâm Phàm dựng ngón cái lên nói.

Quách Chính Đường trợn trắng mắt, không thèm để ý tên tiểu tử này.

Chỉ là vừa nãy Liễu Nhập Thế nhiều lần nhìn lão ta, sợ là đã sớm biết lão là ai, chỉ là không muốn nói ra mà thôi.

...

Phủ đệ, thư phòng.

Lúc trở về, Liễu Nhập Thế vốn có chút say hóa ra lại tỉnh táo không hề say chút nào. Hắn ta chau mày, từng ngón tay gõ lên mặt bàn, nghĩ ngợi.

"Thiếu gia, có phải Chu Thịnh bị hắn giết không?" Một nam nhân trước giờ chưa từng xuất hiện đứng cạnh bàn sách hỏi.

Liễu Nhập Thế chậm rãi nói: "Chắc hẳn là hắn."

"Thực lực của Chu Thịnh không yếu, tên kia chỉ là tiểu tinh anh của Kình Lôi minh mà thôi, sao có thể là đối thủ của Chu Thịnh được?" Tào Huân vẫn có một chút nghi ngờ.

"Đừng trông mặt bắt hình dong, buổi tiệc rượu tối nay, nhìn thì có vẻ giống như ta đang thăm dò hắn,nhưng hắn cũng không phải là đang thăm dò ta sao. Theo như ta suy đoán, hắn có thể cũng biết Chu Thịnh là người của ta." Liễu Nhập Thế nói.

"Thiếu gia, điều này là không thể, lúc nãy thiếu gia không hề để lộ sơ hở nào mà."

"Sơ hở? Việc ta đi tìm hắn chính là sơ hở."

"Thiếu gia đã biết đó là sơ hở, tại sao vẫn muốn đi?"

"Để xác nhận. Cho dù biết rõ là sơ hở, ta cũng phải đi. Chuyện ở bến tàu, ta để người tiết lộ cho Hoàng Chương, theo như cảm giác Hoàng Chương đối với Lâm Phàm, chắc chắn gã sẽ nói cho hắn. Nhưng điều khiến cho ta tuyệt đối không ngờ tới, đối phương không hề giống với những gì mà ta nghĩ, còn tự bảo toàn bản thân, phá hỏng kế hoạch của ta. Từ giây phút đó, ta đã biết người này không hề đơn giản." Đánh giá của Liễu Nhập Thế đối với Lâm Phàm cũng là từ lúc ấy bắt đầu cao lên.

Khi Hoàng Chương lần đầu tiên giới thiệu người này, hắn ta không hề để ý.

Phái Chu Thịnh đi trước là có hai mục đích. Một là có thể đốt thì cứ đốt, nếu như bị phát hiện, ngược lại có thể kiểm tra thực lực của Lâm Phàm, nhưng không ngờ Chu Thịnh không thể quay lại, bị đối phương đánh chết.

Việc này lại vượt qua ngoài dự liệu.

Chỉ là hắn ta cũng không có cách nào khẳng định Chu Thịnh rốt cuộc có phải là bị Lâm Phàm giết chết hay không, nên mới chủ động để bị bại lộ đi thăm dò, không ngờ lại giống y hệt với những gì mà hắn ta nghĩ.

"Hiện tại ta chỉ còn một việc chưa rõ." Liễu Nhập Thế suy nghĩ.

Tào Huân biết thiếu gia đang nói đến sự việc nào. Rất lâu về trước, thiếu gia đã bắt đầu ra tay với Kình Lôi minh, chỉ là lúc đó Kình Lôi minh còn có minh chủ, có thể làm chủ đại cục, không thể làm bừa.

Sau này mới có được một manh mối về một vụ tai tiếng của Kình Lôi minh, từ đó kết thân được với Tam tiểu thư, hai bên bắt đầu hợp tác, hạ độc minh chủ, diệt trừ được mối hiểm nguy lớn nhất, đến lúc đó không phải Kình Lôi minh sẽ trở thành nơi mà bọn hắn chỉ cần tùy ý chơi đùa cũng có thể nắm chắc trong tay sao.

Đương nhiên, hắn ta không biết Tam tiểu thư đã biến minh chủ thành nhân trư. Cũng không biết Tam tiểu thư lại hợp tác với một nhóm người khác.

Từ trước đến nay đều có liên lạc với Tam tiểu thư, sau này đột nhiên mất liên lạc, cũng không hề gặp được cô ta, Liễu Nhập Thế biết vị Tam tiểu thư này có lẽ đã thất bại rồi.

"Thiếu gia, nếu người này đã ngáng đường chúng ta, vậy thì có cần..." Trong mắt Tào Huân có sát ý, ý của Tào Huân rất rõ ràng, đó là lập tức diệt trừ, giải quyết hết mọi phiền phức.

Liễu Nhập Thế xua tay nói: "Không... Chuyện làm ăn này chúng ta không tiếp tục nữa, quá nguy hiểm rồi. Mà hơn nữa chúng ta nắm lấy Kình Lôi minh trong tay là để khống chế việc buôn bán của thành Thiên Cửu, tiền đối với phàm nhân mà nói có sức mê hoặc rất lớn, nhưng đối với người tương lai sẽ được gia nhập sơn môn như ta mà nói, chỉ là một đống bùn thải mà thôi."

"Ta có thể nhìn ra, Lâm Phàm là người có năng lực, thành tựu trong tương lai sẽ không thấp. Hôm nay ta với hắn thăm dò lẫn nhau, trong lòng hai bên đều đã có tính toán, không vạch trần, đó cũng chính là điểm dừng, coi như là chưa có chuyện gì xảy ra, sau này gặp lại cũng là người quen, kết thành thiện duyên."

Tào Huân nghe xong lời của thiếu gia, không phản bác, mà là nghe theo. Nếu thiếu gia đã nói như vậy, thì sẽ có đạo lí riêng của ngài ấy, chỉ là kẻ nhận được sự công nhận của thiếu gia đó, thực sự ưu tú như vậy sao?

Thật là tò mò.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK