Bụi bặm tản đi. Sắc mặt Trần Huyền đại biến, hai ngón tay của ông ta bị đối phương bóp chặt. Sau đấy chỉ thấy lão già cười khẽ, nhẹ nhàng gập lại, ngón tay vang lên tiếng “răng rắc”, đã gãy lìa, lộ ra xương ngón tay. Máu tươi chảy ra như thác. Trần Huyên rất muốn hét lên thảm thiết, nhưng chịu đau đớn, giơ tay vỗ một chưởng, lại bị lão giả bắt được. Gương mặt lộ ra, không chút phòng bị. Lão già hít sâu một hơi, quai hàm phồng lên, há miệng rống lớn. Sóng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.