“Lão Quách, vẫn khoẻ chứ?” Lâm Phàm cười hỏi. Lão Quách đáp: “Rất khoẻ, ăn được, uống được, bây giờ đi nặng ra quần lúc nào còn không biết, ngươi nói xem có khoẻ không?” “Ha ha ha…” Lâm Phàm cười ầm lên, thật vui khi biết tính tình của lão Quách vẫn như xưa, nhưng sức khoẻ của thì không được như vậy, lão ta tuổi đã cao, hơn nữa còn từng bị trọng thương, mà không hề có tu vi gì, có thể sống đến bây giờ đã là trường thọ. Lâm Phàm bước vào trong phòng. “Thiên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.