Lúc này. Lâm Phàm ở lại trong nhà một bà lão, bà lão này thấy vẻ mặt Lâm Phàm có chút tiều tụy, giống như rất đói bụng, bèn chủ động chuẩn bị một ít đồ ăn cho Lâm Phàm. “Con trai, ăn từ từ, còn nhiều lắm.” Bà lão hiền từ nói. “Cảm ơn bà.” Lâm Phàm ăn ngấu nghiến, tuy nói đều là những món đơn giản, nhưng mà đối với hắn có thể ăn no là được. Ban đầu hắn chỉ đi ngang qua hộ gia đình này, bà lão ở cửa thấy Lâm Phàm sờ sờ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.