“Được.” Tiêu Chấn quyết đoán gật đầu. Chỉ là dùng lòng hiếu kỳ mà thôi. Thôn Linh hổ nói: “Ta có chút ấn tượng với hướng kia. Hình như một cánh rừng đá. Ngày thường không có bất kỳ nguy hiểm gì, cũng không có man thú. Nhưng lạ là lạ ở chỗ này, ta từng lén đi xem qua nhưng không dám tới gần, cảm giác bầu không khí có chút áp lực đè nén.” … Rất nhanh. Mấy người Lâm Phàm đã tới gần xung quanh, giống như những gì Thôn Linh hổ nói, đúng là có cảm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.