Không cần quảng bá cho ta, chậm biết mấy, nếu như hắn mà biết mấy thứ này, hắn đã sớm động thủ rồi. “Được, được.” Phục Bạch giơ tay, một cái đỉnh từ từ trôi ra. Hắn ta ném mạnh mấy viên đan dược vào trong đỉnh, kích phát đỉnh. Đỉnh quay cuồng, mưa móc rớt ra, bao phủ thôn trang. Những giọt mưa rơi trên người các vị thôn dân, loại trừ Độc Chướng và Ôn Độc trên người bọn họ. Tốc độ khôi phục có thể nhìn thấy được bằng mắt thường. Sau đó, chỉ thấy Phục Bạch...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.