Lão muốn trút giận nhưng không dám. Đường Phi Hồng là trưởng lão Thiên Hoang thánh địa, người bảo hộ như lão há có thể đối phó. Đường Phi Hồng dửng dưng liếc nhìn. “Hắn là ai?” Bà ta chỉ vào Bàng Vinh. Người bảo hộ nói: “Đây chính là con cháu Bàng gia, Bàng Vinh.” Lại là một con cháu Thần Võ thế gia. Quả thật phiền phức. “Lâm Phàm.” “Sư tôn, ta đây.” “Sao ngươi giết hắn?” “Ta sơ ý.” “Hẳn là sơ ý, giải quyết đi.” “Hả?” Lâm Phàm nghi hoặc liếc nhìn sư tôn, không biết...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.