Ngay lúc Lâm Phàm cho rằng lão Quách sắp vừa vui vừa hận, lại phát hiện cảm xúc của lão ta dần dần bằng phẳng lại. Chỉ yên tĩnh nhìn. Sau đó lão đậy hộp gỗ lại, đi đến trước mặt Lâm Phàm, chân thành nói: “Cảm ơn.” “Chuyện đã đồng ý với ông, ta nhất định làm được.” Lâm Phàm nói. Nếu là trước đây tuyệt đối Quách Chính Đường sẽ khó có thể khống chế cảm xúc của mình, nhưng ba mươi năm trôi qua, trong lòng hận rất hận, mà khi thi thể kẻ thù xuất hiện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.