Dương Vinh cười bình thản: “Khiêm tốn. Không gạt sư đệ, ta đã ở Dung thành một khoảng thời gian rất dài, thường xuyên phải xử lý một vài việc cần phỏng đoán. Bây giờ loại tình huống này cũng chỉ là vấn đề nhỏ mà thôi.” “Đi thôi, chúng ta qua bên kia xem sao.” Vương Mao đồng ý: “Vâng, sư huynh,” Trong thành, một xó xỉn. “Chính là nơi này?” Dương Vinh và Vương Mao đứng từ xa nhìn chăm chú vào cửa phòng hiện rõ sự cũ nát. “Đúng vậy, chính là nơi này.” Vương Mao đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.