Bịch! Lúc này, Tuệ Dung quỳ hai đầu gối xuống đất, kéo tay Vương phu nhân, ngẩng đầu lên, nước mắt như mưa, cầu khẩn: "Tỷ tỷ, cứu ta với, van xin tỷ, ta không muốn phải chia cách với Quân nhi, Tô gia gây ra đại hoạ, chỉ còn chúng ta trốn thoát, nếu như ta rời khỏi nơi này, bọn họ nhất định sẽ tìm ra ta." Quân nhi đứng bên cạnh, cũng quỳ gối. "Bác, cháu không muốn phải rời xa mẹ." Phòng khách vốn vẫn còn rất yên lặng, lại tràn ngập âm thanh của tiếng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.