Đối với việc này, Lưu Dương Lâm không chút sợ sệt, hắn ta có gan tới, công lực mấy chục năm của ông ta còn không thể là đối thủ của hắn sao? Đêm đã rất khuya. Vầng trăng bên ngoài tròn vành vạnh. Ánh trăng chiếu vào mái hiên, mang tới chút ánh sáng cho thế gian. Đột nhiên. Bên ngoài có một bóng đen vụt qua. Meo! Tiếng mèo kêu chói tai vang lên. Phập phập! Lưu Dương Lâm nghe thấy âm thanh thịt bị đâm thủng, ngay sau đó ông ta liền nhìn thấy một tia máu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.