“Hậu bối rất có cá tính đấy.” Giọng nói thần bí tiếp tục phát ra, có một khoảng tạm dừng ngắn ngủi, như đang tự hỏi đối sách nào đó vậy. Lâm Phàm cười nói: “Cũng không phải là cá tính mà là thủ đoạn của tiền bối quá vụng về. Vừa liếc mắt một cái đã nhìn ra được vấn đề. Vì an toàn cũng chỉ có thể như thế. Nếu vãn bối không nhìn lầm, những tảng đá này như là một loại đại trận, tiền bối là bị trấn áp ở nơi này sao?” “Ai…” giọng nói...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.