Lâm Phàm tựa như cũng đang rơi vào trong hồi ức. Mặc Vận tú bà ngây người một lát rồi mới phản ứng lại: “Vậy ngài đi vào trong xem một chút xem sao.” “Không có tiền.” Lâm Phàm ngửa hai tay ra. Hắn vẫn giống như trước vậy, chỉ thích ăn không. Nghe thấy lời này… “Không có tiền tới nơi này làm cái gì? Vô duyên khiến người khác mừng hụt.” Mặc Vận buông tay Lâm Phàm, trong nháy mặt đã thay đổi sắc mặt, không còn bất kỳ hứng thú nào. “Ai! Thay đổi rồi!” Lâm Phàm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.