Mục lục
Võ Học Ta Tu Luyện Có Khả Năng Bạo Kích
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng Chương thật sự là có ý tốt đến thông báo cho hắn, nhưng gã lại không biết mình cũng bị người khác hãm hại.

Dựa theo tình huống bình thường.

Tứ công tử phái người đến động thủ là không mong bị người khác biết, nhưng lại nói cho tên Hoàng Chương kia, hy vọng người của Tứ công tử bị bắt được từ đó vạch mặt thẳng thừng.

Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp đằng sau, ngồi làm ngư ông đắc lợi.

“Lão Quách, kinh nghiệm của ông phong phú như thế, sao vẫn bị người khác hại cho thê thảm thế này, không phải chứ.”

Lâm Phàm phát hiện lão Quách có cái đầu rất thông minh. Lão trải qua nhiều chuyện như vậy, mấy trò lừa bịp thông thường lão hoàn toàn có thể tránh được, sao lại thành ra thế này.

Quách Chính Đường nhìn hắn một cái, không nói gì, một lúc sau mới chậm rãi nói.

“Bất kể là âm mưu quỷ kế gì, một khi đối mặt với sức mạnh chân chính thì cũng chỉ giòn như tờ giấy thôi.”

Lâm Phàm nói: “Lão Quách nói cũng đúng, có lý.”

Nói trắng ra là bị người khác dùng thực lực tuyệt đối đánh cho không phân biệt được cả đông tây nam bắc, cho dù có nhiều mưu kế đến mấy thì cũng vô dụng cả thôi.

Đã qua lâu như vậy, lão Quách đã nghĩ thông suốt từ lâu rồi.

Lão không còn đa sầu đa cảm mỗi khi nhắc lại chuyện này nữa.

Báo thù là động lực sống duy nhất của lão.

“Tiểu tử, ngươi dự định làm thế nào, lựa chọn đã bày ra trước mắt ngươi rồi.” Quách Chính Đường hỏi, trái lại lão rất muốn biết.

Lâm Phàm nói: “Lão Quách, lúc trước ta cũng đã nói đáp án rồi, sẽ không vì tình huống sau đó mà thay đổi.”

Quách Chính Đường sững sờ, sau đó cười to. Cẩn thận nghĩ đến lời hắn nói lúc trước thì lão lại thấy cũng có lý, đồng thời cũng vô cùng bất đắc dĩ. Nếu như lúc trước thế lực của lão có tiểu tử này thì chắc chắn muốn chết quách cho xong.

“Ngươi đó, đến cả thế lực của nhà mình mà cũng không quan tâm, nếu như bị Bát tiểu thư kia biết e rằng sẽ mắng ngươi đến chết.”

Lâm Phàm nói: “Lão Quách, nói lời này là sao, bọn họ mâu thuẫn nội bộ trong nhà họ. Người trong nhà còn không làm tốt, mấy người ngoài như chúng ta quan tâm làm gì.”

“Có lý.”

Nói chuyện một lúc để lỡ không ít thời gian.

Lâm Phàm tiếp tục tu luyện, trừ tu luyện ra bất cứ chuyện gì cũng không được coi là chuyện. Thật là, chẳng thể hiểu nổi rốt cuộc đám người kia muốn là gì. Nếu như hắn có thực lực tuyệt đối thì chắc chắn sẽ trực tiếp ra mặt, lôi hết đám công tử tiểu thư kia lên võ đài.

Để cho ta quần đấu, kẻ nào sống được đến cuối cùng thì để kẻ đó làm minh chủ.

Đơn giản thế cơ mà.

Đâu có rắc rối như bây giờ.

Một lúc sau.

Trời tối người im.

【Nhắc nhở: Điệp Sơn Kình lên cấp! 】

【Nhắc nhở: Phát động bảy mươi lăm lần bạo kích! 】

【Đạt được: Điểm vạn năng +75! 】

Ít điểm vạn năng quá.

Điệp Sơn Kình đã đạt đến Thông Thấu, tạo ra chấn động xung quanh cơ thể. Uy lực của Điệp Sơn Kình rất mạnh, trực tiếp bộc phát kình đạo gấp ba lần, khỏi phải nói ai mà đỡ được.

Chức năng tiểu phụ trợ cũng tạm được.

Bội số bạo kích cũng ổn.

Nếu như không có bạo kích, e là hắn thật sự cần đến thời gian mấy năm mới có thể kết thúc tu luyện.

Lâm Phàm nhẹ vung ra một quyền chém xuống mặt đất, sau đó thu lực lại.

Ầm.

Từ mặt đất phát ra âm thanh nặng nề, bùn đất bắt đầu chấn động. Tuy đã thu lại lực nhưng độ không chế không cao, nếu muốn thu vào phát ra một cách tự nhiên e là phải tu luyện đến viên mãn mới được.

Trời sắp sáng rồi.

Ngủ một chút cũng được.

Sáng sớm.

Tại bến tàu.

“Tình hình thế nào?” Lâm Phàm hỏi.

Ngô Tuấn nói: “Theo thường lệ, chậm nhất là đêm nay có thể chuyển xong hàng. Lúc trước Trương quản giáo có đến nhưng chỉ nhìn một lúc rồi đi cũng không nói chuyện gì.”

“Ừm.” Lâm Phàm không để tâm đến chuyện này mà nhìn xung quanh bến tàu, dùng lửa đốt hàng hoá là muốn cùng đốt cả thuyền, thật tàn nhẫn.

Con nhà có tiền đúng là dễ làm.

Tiếp tục để các người làm, dường như mọi người rất quan tâm. Đám bang chúng chúng ta là người làm công, mang tinh thần làm công, trừ làm công ra không để ý bất cứ chuyện gì khác.

Thời gian trôi qua rất nhanh.

Ban đêm, bến tàu yên tĩnh, trừ tiếng gió ra thì không nghe được quá nhiều âm thanh. Lâm Phàm xuất hiện ở bến tàu, trốn ở chỗ tối quan sát. Trước mắt, tình hình hiện tại có chút bất lợi với Bát tiểu thư.

Gió hơi mạnh.

Mấy bóng đen lén lút xuất hiện tại bến tàu, nhân lúc không ai để ý mà bước lên thuyền thẳng tay đốt một ít hàng hoá, nhờ vào gió mạnh, lửa bốc lên cực nhanh.

Không lâu sau.

Có tiếng kêu hoảng loạn truyền đến.

“Lấy nước, mau đến dập lửa!!”

Keng keng keng!

Tiếng gõ chiêng.

Lâm Phàm thấy thời cơ chín muồi, xuất hiện từ trong bóng tối, kinh hãi nói:

“Ngẩn ra đấy làm gì, nhanh dập lửa, tuyệt đối không được để hàng hoá bị đốt cháy.”

Lập tức, bến tàu trở nên loạn cào cào.

Ở nơi xa.

Mấy kẻ phóng hoả kia vội vàng đến gặp một người bị mặt.

“Nhanh thế?” Người bịt mặt vô cùng kinh ngạc.

“Ừ, thả một mồi lửa không phải việc gì khó, chắc chắn là nhanh rồi.”

Trong đầu người bịt mặt đầy dấu hỏi chấm, hắn ta chắc chắn Hoàng Chương đã nói chuyện này cho đối phương biết, theo lý thuyết thì thứ nghênh đón bọn chúng phải là tầng tầng lớp lớp bao vây, sau đó chúng liều mạng chống cự cuối cùng bị bắt sống. Còn hắn ta vì bảo vệ mạng mình mà đứng ở chỗ này canh chừng, đợi xem tình hình.

Sao ngờ được cứ thế đã xong chuyện rồi.

Không nghĩ được nhiều như thế.

“Đi thôi.”

Trực tiếp rút lui.

***

Tiếng động rất lớn, đám người Bát tiểu thư nghe được, lại thấy thuyền hàng hóa đang bốc lửa, sắc mặt sa sầm.

“Cứu, mau cứu hỏa.”

Trương quản giáo thấy sắc mặt của Bát tiểu thư, bèn gào lên với đám bang chúng.

Sau một hồi, lửa được dập tắt.

Bát tiểu thư nóng lòng muốn biết đám hàng hóa có tổn thất gì không.

“Lâm Phàm, ngươi đến đây cho ta.” Trương quản giáo thấy Lâm Phàm mặt mũi lấm lem tro bụi, tức giận tra hỏi: “Rốt cuộc chuyện này là sao?”

Lâm Phàm nhếch nhác đáp lại: “Trương quản giáo, ta đang đi tuần, bỗng nhiên phát hiện có mấy bóng người lén lén lút lút, lúc ta quát lên, lửa đã bén rồi, đành phải đi cứu hàng hóa trước tiên, để đám người kia chạy mất.”

“Ý ngươi là có kẻ châm lửa?” Trương quản giáo hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK