Tiếng cười u ám khiến Lâm Hồng Minh sợ đến tái mặt, vội vàng lôi kéo Vương Ninh Thư. “Cha, bây giờ con bận chuyện với Ninh Thư, con yêu mến Ninh Thư, quả thật rất bận.” “Cha, mẹ, con đi trước.” Nói xong thì lôi kéo Ninh Thư, ảo não rời đi. Vương Bảo Phong bước tới cạnh Lâm Phàm, âm thầm giơ ngón tay cái lên: “Lợi hại, xem nó sợ tới mức...” “Ôi, lao tâm quá.” Lâm Phàm buông tay. Tụ họp một chỗ. “Lâm huynh, nói đến nơi bị Huyết Yêu gây thiệt hại nghiêm trọng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.