Nhìn lại khuôn mặt của Khuê Dương, hắn ta âm trầm đến đáng sợ, chém giết ác giao chính là đánh vào thể diện của hắn ta. Nhưng hắn ta chỉ vừa mới luận bàn một chiêu với Lâm Phàm mà bàn tay đã nứt ra. Thực lực có chênh lệch. Có người cảm thán: “Con ác giao này thật đau thương. Còn chưa chờ được đến trăm năm sau mà giờ đã bị người đánh…” Mọi người nghe thấy lời này đều ngây ngốc. Nghe mà xem, lời này là của người nói sao? “Đến lượt ngươi.” Lâm Phàm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.