Ngô Thanh Thu cau mày nói: “Sư đệ, vậy tiếp theo nên làm gì?” Thời gian dần trôi qua. Ngô Thanh Thu đã coi Lâm Phàm là một người đáng tin cậy, dù sao vẫn muốn nghe lời nói của một nam nhân. “Không sao, sư tỷ đi ngủ đi, ngày mai có thể để các sư huynh canh gác, đường xá xa xôi không phải ngày một ngày hai là đến được, cần phải từ từ chịu đựng.” Lâm Phàm tự tin có thể chịu đến lúc đó, không nghỉ không ngủ nhưng dưới tình huống căng thẳng cao...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.