“Vâng, sư huynh dạy phải.” Mộ Khuyết cúi đầu, mặc dù sư huynh nói như vậy nhưng trong lòng gã vẫn có chút suy nghĩ như cũ. Ngày tiếp theo. Lầu Vũ Hiên. “Sư tỷ, nhóm Lý sư huynh đi rồi?” Lâm Phàm nói. Ngô Thanh Thu nói: “Ừ, đi rồi, mang theo đại dược về cùng các sư huynh trước đã, dù sao đều là đồ vật quan trọng, đề phòng gặp phải phiền phức.” Triệu Học Khải cười nói: “Đúng là có phúc khi chúng ta là đồng môn.” “Đúng vậy.” Trịnh Hiền Siêu cũng cười. Lúc này....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.