Hắn đang khích lệ sư tôn, khen ngợi sư tôn. Tuy tuổi của sư tôn rất lớn, nhưng chung quy vẫn là nữ nhân, chỉ cần là nữ nhân thì sẽ thích được nam nhân khen. Đường Phi Hồng mỉm cười: “Mau ăn đi, miệng ngươi thật ngọt.” Nghe giọng điệu của sư tôn. Lâm Phàm phát hiện sư tôn thật sự có thay đổi long trời lở đất, nếu như là trước kia, sư tôn nhiều nhất “Ừm” một tiếng mà thôi, giọng điệu rất lạnh, hoàn toàn như một hòn núi băng. Bây giờ, núi băng tan hoàn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.