Ba vị sư huynh, sư tỷ cưỡi ngựa, vây quanh xe ngựa vào bên trong. Lâm Phàm cảnh giác nhìn bốn phía, hết sức chăm chú, không dám lơ là dù chỉ một phút giây. Có lúc tai hắn còn rung rung, những thanh âm rất nhỏ cũng khó có thể chạy thoát khỏi thính giác của hắn. Dần dần. “Khoan đã …” Lâm Phàm cất giọng. “Có chút không thích hợp, lúc trước ta tới Ninh thành, từng đi qua nơi này. Tuy rằng đã hơn một năm nhưng chỗ này tuyệt đối không có bãi tha ma, ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.