“Ấy!” Triệu Phú dẫm lên mặt đất, ánh mắt sắc bén như chim ưng, không hề buông tha một chút động tĩnh nào, cảm giác nhanh nhạy, chỉ cần có động tĩnh nhỏ cũng có thể bị ông ta phát hiện. Ông ta cúi xuống, hái một gốc cây nguyên liệu. Nguyên liệu đã bị cắn đi, chỉ để lại phần rễ và phần thân. Ông ta ném tàn căn xuống, tiếp tục đi trước. Bùn đất ở xa khẽ run lên, hình như có thứ gì đó đang giấu ở dưới. Triệu Phú đột nhiên cả kinh nhìn về...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.