“Sư huynh, không có việc thì ta đi về trước, nếu không phải hắn ta đột nhiên tới thì ta vẫn còn đang tu luyện.” Lâm Phàm nói. Làm sao mà hắn biết được lời này đã tạo cho Phục Bạch chấn động lớn đến cỡ nào. Đều đã mạnh mẽ đến loại trình độ này mà còn tu luyện… Có thể cho chúng ta một ít đường sống hay không. Đả kích rất lớn. May mắn là sư đệ nhà mình, có áp lực, nhưng áp lực không lớn cho lắm. … Kiếm Nhất Thiên mang theo vết thương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.