Mục lục
Võ Học Ta Tu Luyện Có Khả Năng Bạo Kích
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

【Nhắc nhở: Phát động bạo kích gấp 130 lần! 】

【Nhắc nhở: Độ thông thạo Điệp Kình Sơn +130! 】

“Ồ!”

Bạo kích có bội số lớn như vậy rất ít khi xuất hiện khiến Lâm Phàm kích động, nhưng ngặt một nỗi kình đạo của Điệp Kình Sơn trong cơ thể tăng vọt, khiến hắn có cảm giác giống như bị căng phồng.

Nếu như mỗi lần bạo kích đều chất lượng như vậy, bí pháp Điệp Sơn Kình còn cần nhiều thời gian nữa sao, nhiều nhất mấy ngày đã có thể tu luyện đến cảnh giới viên mãn rồi.

Quách Chính Đường cảm nhận được kình đạo dao động, kinh hãi nhìn Lâm Phàm, vẻ mặt không dám tin tưởng vào những gì mình thấy.

“Ngươi tu luyện Điệp Sơn Kình đến tầng thứ mấy?”

Quả thực lão ta rất bất ngờ, nhìn kình đạo tản mát ra ngoài của Lâm Phàm, chắc chắn không phải cấp độ thông thường, nhưng lão biết Lâm Phàm tu luyện Điệp Sơn Kình từ lúc nào, cùng lắm cũng chỉ hơn hai tháng mà thôi.

Trong thời gian ngắn ngủi như vậy, có thể tu luyện đến cảnh giới nào?

Lâm Phàm cười không nói, tỏ vẻ thần bí, sau đó nhắm mắt, tiếp tục vận chuyện Điệp Sơn Kình, từng luồng khí xoay chuyển trong người theo một quy luật nào đó.

Song song với vận chuyển.

Huyết dịch trong cơ thể cũng cũng thuận theo kinh đạo này mà dần dần trào sôi, chuyển máu thành lực, rất hao mòn cơ thể, bởi vậy nhu cầu ăn uống hàng ngày rất lớn.

Nhưng cho dù là vậy, vẫn thường xuyên cảm thấy đói bụng.

【Nhắc nhở: Phát động bạo kích gấp ba lần! 】

【Nhắc nhở: Độ thành thạo Điệp Kình Sơn +3! 】

Chưa bao giờ có chuyện một lần bạo kích với bội số lớn, rồi lần sau bạo kích với bội số nhỏ như này sẽ khiến tâm trạng hắn xấu đi mất, từ khi bắt đầu tu luyện đến nay, hắn luôn biết cách điều chỉnh tâm trạng.

Muốn trở nên mạnh mẽ, cần có nỗ lực và thời gian.

Hai thứ này không thể tách rời, cũng không thể bên nặng bên nhẹ.

Ngày hôm nay hắn là cao thủ không ai biết đến ở Kình Lôi minh, nào có ai nghĩ tới, có một cao thủ như vậy ngày ngày núp bóng ở nhà kho tu luyện, không màng thế sự.

Lại kết thúc một lần tu luyện nữa.

Lâm Phàm ôm bụng, gọi Ngô Tuấn đến, đưa ngân lượng cho hắn ta, để hắn ta đi mua ít cơm thịt về.

“Ngươi lại đã tu luyện đến cảnh giới này rồi.” Quách Chính Đường kinh ngạc thốt lên.

“Lão Quách, nhìn ra được?” Lâm Phàm hoài nghi hỏi.

Quách Chính Đường đáp: “Lúc trước khó nói, nhưng hiện tại nhu cầu ăn uống của ngươi lớn hơn rất nhiều so với trước đây, ta liền nhìn ra, ngươi đã tu luyện Điệp Sơn Kình đến cảnh giới cực cao. Mặc dù không biết sao ngươi lại làm được, nhưng không thể không nói, ngươi là kẻ biến thái nhất mà ta từng gặp.”

“Biến thái? Cứ thấy sao sao nhỉ, ta cứ coi như ông đang nói ta ưu tú.” Lâm Phàm cười, nhân lúc Ngô Tuấn đang đi mua thức ăn, tò mò hỏi: “Lão Quách cũng từng là một cường giả Tẩy Tủy cảnh vang bóng một thời, có thể nói cho ta biết Tẩy Tủy cảnh thế nào?”

Nếu như là lúc trước, Quách Chính Đường đương nhiên sẽ không phí lời với Lâm Phàm.

Nhưng bây giờ... thôi cứ nói đi.

Lão sẵn lòng kể cho Lâm Phàm nghe về chuyện Tẩy Tủy cảnh.

“Cũng được, ta sẽ nói cho ngươi.”

Ánh mắt lão Quách dần dần có hồn, giống như đang nhớ lại những năm tháng đã qua, hồi ức vô tận, nhưng cũng là lúc lão thê thảm nhất.

Lâm Phàm chăm chú lắng nghe, có cơ hội được một cường giả Tẩy Tủy cảnh giảng giải về Tẩy Tủy cảnh, đó là một thu hoạch rất lớn, đồng thời, lão Quách đã nguyện ý kể cho hắn nghe về chuyện này, hắn biết lão Quách đã chấp nhận hắn.

“Cốt tủy kiên cố, khởi nguồn khí huyết, trong ngoài hòa hợp, tà không thể hại, tai mắt nhanh nhạy, khí huyết như cũ.”

“Có rất nhiều kẻ tu hành võ đạo, có lẽ cả đời bị kẹt trong Đoán Khí cảnh, không thể nhập tủy, khi ấy, không tìm được tâm pháp là một chuyện, còn có trường hợp tìm được tâm pháp nhưng không có khả năng đả thông long môn, kích hoạt tủy tính.”

“Thường nghe nói: Trong tủy giấu cốt, tủy sinh ra máu, nhưng bước đầu tiên còn không làm được, còn nói chi đến nhập tủy.”

Lão Quách nói rất ngắn gọn, nhưng điểm cần nắm được chính là giới thiệu nền móng của Tẩy Tủy.

Lâm Phàm bừng tỉnh, phát hiện cốt lõi của Tẩy Tủy mà lão Quách nói, lại tình cờ giống với đại cương y học ở đời trước, đương nhiên ở đâu thì kết cấu cơ thể người vẫn giống như nhau.

Lúc này.

“Ngươi xem chỗ này.” Lão Quách sờ vào đốt sống cụt, chậm rãi di chuyển lên đến tận đầu nói: “Từ chỗ này, đả thông từng chỗ từng chỗ một cho đến đây.”

“Lão Quách thành thạo như này, chẳng lẽ trước đây đã tu luyện đến trình độ cao nhất?”

Lâm Phàm rất tò mò, chưa tu luyện đến Tẩy Tủy cảnh, nên vẫn chưa thể hiểu hết được những bí ẩn trong đó, hiện giờ nghe được từ chính miệng lão Quách nói, cũng coi như đã thỏa mãn sự hiếu kì rồi.

“Ngươi đang nói mát ta đấy à?” Quách Chính Đường nói.

“???”

Lâm Phàm nghệt mặt, nói mát ông bao giờ, rõ ràng ta đang khen ngợi ông mà.

Chẳng mấy chốc.

Hắn đã biết vì sao lão Quách nói như vậy.

“Vào thời kì đỉnh cao của ta, cũng mới Tẩy Tủy cảnh tầng hai, ngươi nói ta tu luyện đến trình độ cao nhất, không phải đang nói mát ta à?”

Lâm Phàm cười: “Lão Quách, cớ gì phải giận, nếu như ông không gặp những chuyện sau này, ta nghĩ hơn ba mươi năm này, chắc chắn ông sẽ tu luyện đến viên mãn.”

“Cái khỉ gió, hơn ba mươi năm? Cho dù ta không gặp chuyện, nhiều nhất mới đạt được tầng thứ hai, hơn nữa còn trong điều kiện không gặp gì bất trắc.” Lão Quách cảm thán, từ trong ánh mắt, có thể thấy lòng kính nể của lão với chuyện tu hành.

“Lâu vậy ư?”

Lâm Phàm khiếp sợ, không có gì bất trắc mà qua ngần ấy năm mới lên được tầng hai, nghĩ thôi đã thấy khó lòng tin nổi, nên nói là do lão lười biếng, không nỗ lực tu luyện bằng hắn.

“Không lâu đâu, ngươi chưa từng tiếp xúc với Tẩy Tủy cảnh, càng chưa từng trông thấy kẻ bị kẹt cứng trong cảnh giới, sinh lòng tuyệt vọng.” Quách Chính Đường cảm thấy đám trẻ tuổi bây giờ ư, không biết sợ hãi là gì, rặt một lũ ngang tàng, lão thân là tiền bối, cần phải dạy dỗ hắn cẩn thận.

Để đám trẻ tuổi sáng mắt ra.

Đừng nghĩ mọi thứ đều đơn giản.

Chờ đến lượt ngươi, ngươi sẽ biết có biết bao gian khổ.

Ngô Tuấn mang cơm thịt trở về, mua rất nhiều, không biết Lâm huynh định tiếp đãi ai, mãi đến tận khi trông thấy Lâm huynh ăn như hổ đói, hắn ta mới vỡ lẽ, là mình nghĩ nhiều rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK